Điều khiến Lục Thanh kinh ngạc không phải là trong phòng khách bày biện thứ gì quá đắt tiền hay hiếm lạ. Mà là khi cô vừa ngẩng đầu lên đã thấy Giang Đình, cùng với anh cả, anh hai, anh ba, và cả anh tư, anh năm của mình đều đang đứng trong phòng khách. Mỗi người đều ôm một hộp quà được gói bằng giấy đẹp, thắt nơ tỉ mỉ. Còn đứng ở rìa ngoài cùng chính là Lệ Mục Trầm, đang ôm con Hắc Đậu mà cô đã lâu không gặp. “...Mẹ ư…? “Anh cả, anh hai, anh ba…? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương