Từ xa thấy đám người kia cũng đang đi về phía bờ biển, Lam Vũ không khỏi tỏ vẻ nghi hoặc:“...Sao bọn họ cũng đến đây? Tự nhiên kéo nhau ra biển làm gì vậy? Lục Thanh tất nhiên cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Còn nhóm của Hứa Tâm Nhã, vừa đi đến gần thì đã thấy Lục Thanh và mấy người khác đã có mặt ở bãi biển, tất cả đều giương mắt nhìn nhau, đầy ngỡ ngàng. Từ sau lần Lục Thanh cảnh cáo tất cả đừng đến gần, suốt ba ngày qua không ai dám lại gần nhóm cô lấy nửa câu. Có gặp mặt cũng giả vờ không thấy, sợ nói thêm một chữ sẽ bị ăn đòn. Có người quay sang nhìn Hứa Tâm Nhã, hỏi:“Tâm Nhã, là cậu đã tiết lộ sự thật về thế giới này cho Lục Thanh bọn họ à? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương