Lều trại, túi ngủ, nồi niêu, đồ ăn... Khoảnh khắc nhìn thấy cả đống vật tư chất đầy kia, tất cả mọi người đều sững sờ, mắt tròn xoe như cái chuông đồng. “…Trời ơi, sao ở đây lại có nhiều đồ ăn và vật dụng như vậy chứ!” “Đúng vậy! Còn nhiều hơn cả gói đồ to nhất mà Hứa Tâm Nhã lấy được!” “Vẫn còn nói là không dùng thủ đoạn gian lận mà lấy được à? Hôm qua vật tư vốn chỉ có bấy nhiêu thôi, rốt cuộc họ lấy mấy thứ này từ đâu ra?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương