Sau khi con vẹt điện tử nói xong, tất cả mọi người theo bản năng nín thở, nhìn chằm chằm về phía các gói đồ.

Nhưng vừa liếc qua, tất cả đều không kìm được mà trừng to mắt —

Giờ thì họ đã hiểu tại sao lại nói “vật tư trong các gói đồ có nhiều có ít, chủng loại khác nhau.

Đám gói đồ màu đen kia, lớn có, nhỏ có. Có cái to đến bằng cả một cây đàn piano, vừa nhìn là biết chứa rất nhiều thứ. Còn cái nhỏ thì chỉ to như một cái ba lô, chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Gói to thì không cần bàn, dù bên trong toàn là thứ vô dụng thì ít ra cũng nhiều.