Dương Thanh Nghị tỉnh dậy, anh khe khẽ kêu lên một tiếng, âm lượng rất nhỏ nên An Kiều nằm kế bên không tỉnh giấc.

Cô ngủ rất ngoan, gương mặt trông ngày càng tiều tụy. Xương gò má lộ ra khiến sắc mặt gầy gò hơn mọi ngày. Dương Thanh Nghị muốn ngồi dậy nhưng vết thương ở chân vẫn khiến anh đau nhức mỗi khi di chuyển.

An Kiều cảm nhận được cử động của anh vì thế cô choàng tỉnh. Gương mặt vẫn còn đang ngái ngủ nhưng trông thấy anh định ngồi dậy thì cô nhanh chóng tới đỡ anh.

“Anh muốn đi vệ sinh, em cứ ngủ thêm đi anh tự mình đi được.

Cô bỏ mặc lời anh nói, An Kiều một tay vòng qua eo anh, tay còn lại cầm bịch truyền để anh tiện di chuyển.