An Kiều trợn trừng nhìn người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình. Hắn tháo bỏ lớp mặt nạ và mũ trùm đầu, gương mặt quái dị từ từ lộ ra ngay sau đó.

“Bắc Quân! Cô thốt lên.

Không để cho An Kiều kịp kêu lên, Bắc Quân thô bạo bóp chặt cổ của cô. Hắn dùng lực khiến An Kiều vùng vẫy điên loạn, mặt của cô đỏ lên rồi tím lại như sắp ngất.

An Kiều không thể thở được, mắt của cô cũng mờ đi rồi tâm trí không còn nhận thức được những gì đang xảy ra. Trong vài giây ngắn ngủi An Kiều tưởng mình đã bị bóp nghẹt thì Bắc Quân liền buông tay, cô vội vã hít lấy hít để không khí như bù đắp lại phút giây cận kề với cái chết.

Không đợi cô nghỉ ngơi Bắc Quân liền nhấc bổng An Kiều bằng một tay rồi ném cô văng vào phòng ngủ. An Kiều biết bản thân không đủ sức lực để đấu với hắn vì thế cô cũng không dám làm liều.