Đêm hôm nay chính là kỳ nguyệt thực đầu tiên trong năm, bầu trời tối nhanh hơn thường ngày và cái lạnh đột ngột ập tới. An Kiều ngồi trong phòng, bên cạnh còn là một hộp thịt thỏ tươi sống. Có vẻ cô đã ăn rất nhiều thịt sống nhưng cơ thể vẫn không có chút khởi sắc nào. Thời gian mà nguyệt thực diễn ra chính là nửa đêm, bây giờ đã là sáu giờ tối nhưng bầu trời đen kịt như thể sắp đón bão. Cô nhìn thấy ngọc tinh của mình ngày càng phát ra thứ ánh sáng yếu ớt, An Kiều không biết phải làm gì để có thể trụ nổi qua kì nguyệt thực này nữa. An Kiều nhớ tới Dương Thanh Nghị nhưng hình như anh chưa về nhà. Cô bèn nhắn tin cho anh. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương