Ngày thứ hai sau khi trở về phủ, quản gia của phủ Tư Mã liền sai người khiêng tới trước mặt nàng mấy rương gỗ nặng trịch, bên trong toàn bộ là sổ sách, sổ quản gia nô tỳ, danh sách tôi tớ, khách khanh trong phủ Tư Mã. Chưa được bao lâu, Tư Mã Chiêu lại sai Trương Tuấn đưa tới cho nàng một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong chỉ có một quyển sổ dày, ghi rõ tên tuổi, lai lịch, thậm chí cả chỗ ẩn thân thường ngày của toàn bộ ám vệ nhà họ Tư Mã.

Nàng vừa lật xem sổ ám vệ, đã không khỏi toát lạnh sống lưng — số lượng ám vệ nhiều hơn nàng tưởng rất nhiều. Việc rải người trà trộn vào dân gian, ngầm nuôi dưỡng đã bắt đầu từ trước khi Tư Mã Chiêu hồi kinh. Nay, những người này phần nhiều đã chen được vào Trung hộ quân và Trung lĩnh quân, một phần khác thì được biên vào các đội quân địa phương.

Nuôi dưỡng đội ngũ tư binh lớn như vậy, nếu lộ ra ngoài, nhất định sẽ đủ để định tội mưu phản. Việc Tư Mã Chiêu đưa cuốn sổ này cho nàng, cũng chẳng khác nào trao một lưỡi dao vào tay nàng — chỉ cần nàng muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng lưỡi dao ấy cắt ngang yết hầu của hắn.

Nàng chỉ xem qua vài trang rồi gấp sổ lại, đem cất kỹ, nhưng vẫn lo lắng nếu sơ sẩy tiết lộ ra ngoài thì nguy hiểm khôn lường, cuối cùng nàng vẫn gọi Trương Tuấn quay lại, bảo hắn mang trả lại cho Tư Mã Chiêu.

Sau đó, nàng lại gọi Tích Duyệt và Nghênh Đễ chuyển toàn bộ sổ sách, danh mục người hầu lên án thư, cặm cụi lật xem từng quyển.