Cuối cùng, họ cũng lên đường trở về Lạc Dương.

Tư Mã Chiêu, với thân phận Đại tướng quân đương triều, dẫn một đội thân binh đi trước mở đường. Xe ngựa của Hạ Hầu Nghiên theo sát ngay sau đó. Sau nữa, là đội nghi trượng khí thế bừng bừng, chính giữa đoàn có hai cỗ ngọc lộ — một chở Hoàng đế Tào Mậu, một chở Quách Thái hậu. Phía sau, là hàng vạn binh sĩ, nối dài không thấy điểm cuối.

Ngọc lộ của Thiên tử do sáu con tuấn mã to khỏe kéo, bờm ngựa đều được buộc gọn, cắm thêm lông chim dài. Ngọc lộ có hai tầng mui, ngoài xanh trong vàng, thêu dây ngũ sắc, gắn gương tròn nhỏ, thả xuống tám dải tua. Hai bên thùng xe chạm khắc cánh chim côn, phía sau cắm chéo hai cờ lớn nhỏ — cờ lớn thêu hình song long uốn lượn, đỉnh cán cờ gắn chuông vàng, gặp gió liền rung ngân, cờ nhỏ hình dạng như kích, đầu cờ đính tua vàng, lay nhẹ theo nhịp xe.

Cỗ ngọc lộ ấy, khí thế và nghiêm uy của hoàng gia toát ra không sót chút nào. Lúc xe rời khỏi thành, dân Thọ Xuân đều quỳ dọc hai bên đường, chỉ đến khi ngọc lộ đi khuất thật xa mới dám đứng lên.

Đây là lần đầu tiên Tích Duyệt và Cao Nghênh Đễ được nhìn thấy khung cảnh lộng lẫy bậc nhất của hoàng gia, không kìm được mà vén góc rèm xe, len lén ngoái đầu nhìn về sau. Cao Nghênh Đễ thậm chí còn cẩn thận đếm những dải lụa trên cờ: “Một dải, hai dải, ba dải, bốn dải, năm dải, sáu dải… Ấy, gió thổi loạn cả rồi, để muội đếm lại: một dải, hai dải…”