Vài ngày sau.

Đêm khuya, Hạ Hầu Nghiên đang ngủ say bỗng mở bừng mắt, bên tai lờ mờ vang lên tiếng hò hét hỗn loạn, nghe kỹ còn xen lẫn cả âm thanh binh khí chạm nhau chan chát. Nàng quay đầu nhìn về phía cửa sổ giấy, chỉ thấy trên đó hắt lên những đốm lửa lay lắt chập chờn.

Tích Duyệt và Cao Nghênh Đễ cũng giật mình tỉnh dậy, vội buộc gọn áo xống rồi túm tụm lại bên nàng.

“Tiểu thư, chuyện này… chẳng lẽ có tặc ập vào sao?”

Hạ Hầu Nghiên thoáng ngẫm nghĩ, vừa nãy trong giấc ngủ, nàng quả thực đã nghe lẫn trong tiếng hò hét có người gào lên: “Sơn tặc đến rồi! Sơn tặc đến rồi!”