Tào Mậu chầm chậm ngồi xổm xuống trước mặt nàng, gương mặt thiếu niên cúi gần, chăm chú nhìn nàng suốt mấy nhịp hô hấp.“Ngươi và mẫu thân ngươi… thật sự rất giống nhau. Chỉ tiếc, ta và phụ vương chẳng giống nhau chút nào.”Lời còn chưa dứt, một đôi bàn tay mang sức lực thanh niên đã gắt gao bóp chặt lấy cổ nàng.“Bệ…”Một chữ còn chưa kịp thoát ra đã bị kẹt nơi cuống họng. Sắc mặt Hạ Hầu Nghiên nhanh chóng ửng đỏ, ngực phập phồng càng lúc càng khó khăn, khí tức trong **** **** như bị hút sạch. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương