Tiếng gào xé ruột gan ấy rốt cuộc cũng kéo nàng bật tỉnh khỏi mộng.“A Nghiên, gặp ác mộng sao?”Hạ Hầu Nghiên ngồi ngây trên giường, thật lâu mới dần hoàn hồn, chậm rãi nhận ra mọi thứ vừa rồi chỉ là một cơn mộng dữ.Nhưng nỗi đau và tuyệt vọng trong mơ lại quá mức chân thật, đến nỗi lúc này đây, chỉ cần khép mắt, nàng như vẫn thấy bầu trời kia đỏ rực máu.Tư Mã Chiêu cầm một chiếc khăn lụa ấm áp, cúi người lau mồ hôi lạnh trên trán nàng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương