“A Nghiên, theo ta đi đi.”

Thanh âm ôn hòa của Tư Mã Chiêu vang lên bên tai. Hạ Hầu Nghiên ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt là một tầng mờ mịt chưa từng có.

“Theo huynh đi? Đi đâu?”

“Chúng ta có thể rời khỏi Lạc Dương, đến Hứa Xương, sang Nghiệp Thành, hay Ôn Thành — nàng muốn đi đâu, ta liền đưa nàng đến đó.”

Hắn nói vậy, hiển nhiên mọi thứ đã được sắp đặt thỏa đáng — mượn kế điệu hổ ly sơn, tráo đổi sinh tử, lén lút đưa nàng — người nhà tội thần — ra ngoài.