Ba năm sau. Tháng Năm.Đây là những ngày dễ chịu nhất trong năm ở thành Lạc Dương — tiết trời ấm dần, gió xuân phơ phất, kinh thành đã co ro suốt cả mùa đông, nay rốt cuộc cũng duỗi mình vươn dậy hoàn toàn. Trên phố xá tấp nập tiếng rao mua bán, nơi chợ lớn những gánh xiếc dị quốc phun lửa đạp mây, dẫn đến tiếng trầm trồ tán thưởng. Trong học đường, tiếng đồng thanh đọc sách của lũ thiếu niên vọng ra lanh lảnh; ngoài cửa chùa, khách hương khói nườm nượp, suýt giẫm đứt cả bậc thềm.So với cảnh nhộn nhịp ấy, phủ Tư Mã gần phố Đồng Đà lại tĩnh lặng khác thường, chỉ có hậu viện vang lên tiếng trẻ con cười khanh khách.“Mẫu thân, mau đuổi theo con đi, đuổi theo con nào!”Một bóng nhỏ mặc áo vàng nhạt lóe lên, chui tọt vào sau những giàn tử đằng rợp hoa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương