Lần này Ngụy quốc phát binh chinh phạt Thục, thuở đầu cũng chẳng hề thuận lợi.

Đường đông, đại tướng quân Thục quốc là Khương Duy đích thân suất chủ lực cố thủ Kiếm Các, Chung Hội công mãi không hạ được, rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Đường tây, chính vì Chung Hội không hạ được Kiếm Các, chẳng thể hội quân cùng Đặng Ngải như dự định, nên Đặng Ngải mới nghĩ ra kế vượt Kiếm Các, bí mật đi đường Âm Bình.

Đặng Ngải lệnh cho con trai Đặng Trung dẫn năm nghìn tinh binh làm tiên phong, không mặc giáp trụ, chỉ mang rìu và búa, gặp núi mở đường, gặp suối bắc cầu, hai mươi ngày băng rừng vượt suối hơn bảy trăm dặm, toàn là nơi hoang vu không bóng người. Cứ mỗi trăm dặm, lại lưu ba nghìn quân đoạn hậu.

Đến khi đại quân đặt chân *** **** Mô Thiên Lĩnh của cổ đạo Âm Bình, ba vạn quân chỉ còn sót lại hai nghìn. Thành đô đã ngay trước mắt, nhưng đường đã tuyệt, trước mặt hai nghìn tàn quân chỉ còn vách đá lởm chởm và tường thành đổ nát.