Gió thổi nhè nhẹ khiến tiết trời oi ả giữa hè mát mẻ hơn. Trong sân, một cậu bé da thịt mềm mại nhìn xuống tay mình, bàn tay mũm mĩm trắng mềm, đưa tay ra nhéo bèn phát hiện mềm đến không tin nổi, cuối cùng nét mặt bé trở nên ngày càng nghiêm túc. Trang Túc lại sờ sờ lên đầu cậu bé: “Bé 11 đang nghĩ gì vậy?” Trang Ngạn Du nói với vẻ mặt nghiêm nghị: “Con đang nghĩ phải làm quen với anh em tốt của con như thế nào.” Nói xong còn lẩm bẩm: “Con tính sai thời gian.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương