Nói thật, mặc dù Trang Ngạn Du biết chính mình vô nhân tính, nhưng cậu lại cảm thấy anh em tốt của mình vô nhân tính hơn cậu nhiều. Cậu không ngốc, trước đó Ôn Trầm Tập luôn nói rằng mối quan hệ giữa anh và Chu Thanh Thành không tệ, nói với cậu rằng Chu Thanh Thành rất tốt, còn nói gì mà hy vọng cậu có thể kết bạn nhiều hơn, cho nên anh mới hy vọng cậu và Chu Thanh Thành làm quen với nhau. Bây giờ lại nói là không quen? Bây giờ lại nói là chán ghét người ta? Trang Ngạn Du nhìn vào mắt Ôn Trầm Tập, do dự muốn nói lại thôi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương