Nghe Trang Ngạn Du nói vậy, Ôn Trầm Tập đứng hình tại chỗ. Đâu chỉ đứng hình, anh còn thấy hồn mình như lìa khỏi xác, xác về đằng xác, hồn về đằng hồn. Cậu muốn... giúp anh? Ngay khi nghe cậu trai nói thế, cơ thể anh rục rịch như đang chuẩn bị sẵn sàng nhào lên. Nhưng phần hồn lại điều khiển lý trí, cố đưa lý trí mình quay trở lại. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương