Ăn cơm trưa xong, Quý Trí Viễn giống như đi tuần tra, bảo Trang Ngạn Du dẫn anh ta đi dạo khắp nơi, cuối cùng tầm mắt dừng trên nóc nhà của ông Trang.

Nhà của ông Trang là một ngôi nhà gạch đỏ rất bình thường, bên ngoài còn không tráng men, thậm chí không có xi măng, là loại gạch đỏ lộ ra ngoài, trông giống như người nghèo trang trí nhà đến đây thì không còn tiền để làm tiếp nữa.

Ngôi nhà cũng chỉ có hai tầng trên dưới, mái nhà được lát xi măng, thường được sử dụng để phơi lúa, đậu phộng, đậu nành này kia.

Trang Ngạn Du nói: “Đồ ba tôi trồng sau khi phơi nắng trên mái nhà xong sẽ được cất vào phòng. Còn đồ không thể tiếp xúc với ánh nắng mặt trời,“ Cậu chỉ vào phòng kính ở cạnh cầu thang: “Ở đó có thiết bị sấy khô, sẽ đặt ở đó trước.”

Quý Trí Viễn: “Không tệ, tôi thích nóc nhà này, mùa hè bày thịt ra nướng, uống thêm chút rượu, không phải rất thư thái sao? Tiểu Du, nếu không buổi tối chúng ta lên đây ăn thịt nướng đi.”