Đương nhiên đồng trí Trang sẽ không sờ thật, nhưng ông có dành lời tán thưởng tuyệt đối cho dáng người của Ôn Trầm Tập. “Tốt lắm, vóc người rất được, mạnh mẽ!” Đồng trí Trang nhớ tới nửa đầu năm mình phải dựng cái nhà kính lớn phải chuyển một thân cây rất thô tới làm cọc, kết quả là tốn rất nhiều thời gian. Già rồi, sức lực cũng không còn nhiều nữa. Thấy ông Trang không có ý định “ra tay, Ôn Trầm Tập có cảm giác như đã đi dạo một vòng Địa Ngục, cả người giống như đang nằm mơ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương