Ba người Trang Ngạn Du, Tần Dịch Nguyên và Chu Tuyền bận rộn ở bến cảng chừng hai mươi ngày mới nâng cấp được toàn bộ phần mềm, phần cứng của bến cảng. Chủ yếu là để không ảnh hưởng đến hoạt động của bến cảng, không thể để bến dồn hàng, cho nên tiến độ làm việc khá chậm, nếu không đã hoàn thành từ một tuần trước rồi.

Sau khi hoàn thành dự án này, Chu Tuyền cảm thấy có bản lĩnh hơn, thấy mình đã thực sự trở thành một kỹ sư kiến trúc lợi hại, không muốn quay lại bên dịch vụ kỹ thuật nữa.

Chu Tuyền đội nón bảo hộ, đứng trên cao nhìn những thùng container bên dưới được hệ thống kiểm soát sắp xếp và vận chuyển theo trật tự, trong lòng anh ta dâng lên cảm giác tự hào, ánh mắt thâm trầm cứ như đang nhìn thiên quân vạn mã phía dưới, vô cùng kiêu ngạo mà nói: “Đây mới là làm việc, đây mới là chuyện mà đàn ông chúng ta nên làm, đây là giang sơn mà ta gây dựng!

Trong bộ đàm, Trang Ngạn Du chỉ nói ba chữ: “Phải đi rồi.

Chu Tuyền lập tức nịnh nọt hùa theo: “Đến liền đến liền, bây giờ xuống liền đây.”