Nhưng sau khi cầm lấy cốc nước rồi anh lại không hề uống. Không nhúc nhích thêm chút nào. Anh chỉ cầm lấy ly nước, ngồi yên một chỗ, không “nhìn” cô nữa, chậm rãi lên tiếng: “Ôm theo ý nghĩ một đi không trở về để tới Israel?”Quả nhiên vẫn là bị nghe thấy rồi.Phong Lăng không trả lời, đẩy bàn tay đang cầm cốc nước của anh: “Uống đi.”Anh không động đậy, chỉ ôm cốc nước, nói: “Nếu như ở lại Israel nhiều ngày nhưng vẫn không tìm được anh, em tính làm gì?”Phong Lăng hơi im lặng một lúc: “Nhưng em đã tìm được anh rồi.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương