Cửa lại bị khóa trong lần nữa, cách cánh cửa nên giờ đây cô cũng không thể nghe thấy tiếng động ở trong nữa.

Tất cả đều rất yên tĩnh.

Phong Lăng đứng ngoài cửa, quay đầu lại, nhìn cánh cửa kia.

Cô cứ đứng bên ngoài như vậy không biết bao lâu, cho đến khi bà Mạch nghe tin chạy tới. Bà nhìn thấy Phong Lăng đứng ngoài cửa, lập tức đi tới gần: “Bác sĩ đã đến rồi thì cháu cứ tạm thời yên tâm đi. Vừa nãy, chuyện Calli đi tìm bác sĩ bà nghe nói rồi, cháu... đã gặp được người bạn của cháu rồi nhỉ?”

Phong Lăng không đáp, chỉ đứng ở đó nhìn cánh cửa đóng chặt, không nói tiếng nào.