Tối hôm đó, Phong Lăng lại đến nhà Calli, lần này thì cô không đi vào sân nhà của Calli, mà đứng ngoài sân một lát.

Nghe thấy tiếng mở cửa vang lên từ bên trong nhà, cô mới ở trước cửa, hơi nghiêng người liếc nhìn vào trong.

Calli đang bưng một thau quần áo dính đầy máu nhưng lần này hình như cô không định ra chỗ dòng sông phía ngoài để giặt mà mở một bình nước rất lớn trong sân, đổ nước sạch trong đó ra, cứ thế ngồi trong sân giặt những vết máu trên quần áo.

Mặc dù trời đã tối, chỗ nghèo nàn như nông trường Gorjing cũng không có đèn đường, nhưng thị lực của Phong Lăng không hề bị ảnh hưởng bởi sắc trời, có thể nhìn thấy rất rõ ràng những vết máu trên quần áo có lẽ là mới dính lên, cũng có thể nói là, vết thương của Lệ Nam Hành vẫn chưa lành, hơn nữa có chiều hướng càng ngày càng nặng hơn.

Theo tần suất Calli giặt những bộ quần áo dính máu này, vết thương của anh hẳn còn nặng hơn A K.