Phong Lăng lái xe vòng qua đường sông suốt cả đêm, lúc đi đến gần cánh rừng thì phát hiện chỗ này không hề giống với cánh rừng mà cô từng sống khi còn bé.Một là cánh rừng hồi nhỏ cô từng sống nằm cạnh biển, và dù sao cũng gần với khu du lịch ven biển nên không quá nguy hiểm như mấy cánh rừng già. Giống như cánh rừng trước mắt này, bên trong đó có khi lại giống như bọn họ từng nói, có thể sẽ gặp phải thứ gì đó mà trong cuộc đời của người bình thường chưa từng thấy cũng như chưa từng nghe đến, bất kể là vật sống hay vật chết.Cô lưỡng lự một hồi lâu ở bên ngoài, rồi thử chiếu đèn pin vào bên trong. Mấy lần muốn đi vào nhưng lý trí lại nói cho cô biết, cánh rừng kiểu này không phải nơi cô có thể tùy tiện xông vào được. Nhưng nếu Lệ Nam Hành thật sự ở bên trong thì...Nếu muốn đi vào thì chí ít cũng phải đảm bảo được mỗi một bước đi đều phải hết sức cẩn thận, không thể lái xe vào nên ít nhất cô phải chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ.Phong Lăng cứ đợi ở bên ngoài như thế đến tận khuya, sau đó cô mới rời đi rồi trở về nông trường Gorjing. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương