Phong Lăng im lặng một lúc rồi mới cầm lấy hai cái bảng tên nhỏ màu bạc đó.

Tam và Lâm Thành nhìn cô, bỏ súng vào trong túi, rõ ràng họ đã chuẩn bị sẵn sàng đi đến Isarel bất cứ lúc nào.

Ngón tay của Phong Lăng khẽ vuốt ve hai chiếc bảng tên đó, sau đó, cô đột nhiên cũng lấy một chiếc bảng tên nhỏ màu bạc giống hệt của họ từ trong túi của mình ra, đặt cùng hai chiếc bảng tên đó trong lòng bàn tay.

Nhìn thấy động tác của cô, Tam và Lâm Thành mãi một lúc lâu cũng không thể nói lên lời.

“Tôi đã rời khỏi căn cứ rất lâu rồi, nhưng may mà lúc đó rời đi, thứ này vẫn luôn ở cạnh bên tôi. Mấy năm nay tôi không hề đeo nó, nhưng vẫn luôn để ở trong túi mang theo bên người.” Giọng nói của cô cất lên rất bình tĩnh: “Đúng như các anh nói, tôi với căn cứ và đội bắn tỉa là một thể thống nhất, mà mối quan hệ của tôi với Lệ Nam Hành…”