Cả đám nhân viên cấp cao và bên phía đối tác đều hốt hoảng tới tái mét mặt bởi hai người cầm súng xông vào, giây phút Phong Lăng bỗng đứng bật dậy, họ lại càng thấy sửng sốt.“Các anh còn đứng ngây ra đó làm gì? Không mau báo cảnh sát đi?” Thấy khẩu súng trong tay Tam và Lâm Thành, một lãnh đạo cấp cao nào đó vừa sợ hãi, vừa cau mày lớn tiếng dặn dò.“Đã báo cảnh sát rồi ạ!” Bảo vệ vội vàng đáp.Nhưng dường như Phong Lăng không hề nghe thấy gì cả, ánh mắt cô gắt gao nhìn chăm chú vào Tam và Lâm Thành: “Đã xảy ra chuyện gì?”Thấy hình như Tổng Giám đốc Phong quen biết hai người này, hơn nữa có vẻ cô cũng không để ý đến khẩu súng trong tay bọn họ, mấy người ở đó lập tức ngơ ngác nhìn nhau, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương