“Em chỉ tò mò tình hình chiến đấu của hai người tối qua thôi mà...”

Tần Thư Khả nhịn cười, mặt lại hơi đỏ, dẫu sao thì dù cô làm việc, nói chuyện rất táo bạo nhưng đến nay, cô vẫn chưa thấy có người đàn ông nào có thể khiến cô bằng lòng lên giường.

“Không ngờ nha.” Cô cười: “Xem ra tối qua, Lệ Nam Hành đã rất thỏa mãn, lẽ nào chị suy nghĩ thông suốt rồi, nhớ ra ai mới là lão đại hả? Em nói mà, chị không nên cứ ôm khư khư giữ lấy tính xấu của mình như thế, lúc nên tỏ vẻ yếu đuối với người ta thì phải để lộ ra chứ, như thế có lẽ Tổng Giám đốc Lệ người ta còn có thể...”

Phong Lăng khép máy tính lại, xoay người rời đi, không nghe cô ấy nói nhảm nữa.

Tối hôm qua cô uống quá nhiều.