Hình như Phong Lăng vô cùng tức giận vì nụ hôn đầy tính bạo lực của Lệ Ham Hành, đột nhiên cô giơ tay lên cố gắng kéo cổ anh, Lệ Nam Hành cảm thấy cô như có nguồn sức mạnh dồi dào như hồi cô còn ở căn cứ, tấn công anh khiến anh không thể làm gì được, chỉ đành để Phong Lăng kéo mình xuống nước.

Trừ cánh tay bị thương vẫn chống bên bờ ra, còn lại cả người anh bao gồm cả phần đầu đều ở dưới nước.

Nước bắn tứ tung, không thể cứu vãn nổi nữa.

Không biết rốt cuộc là anh bắt đầu trước hay đột nhiên cô bắt đầu trước, đến khi Lệ Nam Hành ló đầu ra khỏi nước, Phong Lăng cũng trồi lên khỏi mặt nước chung với anh, hai cánh tay mảnh khảnh quấn chặt cổ anh, ôm lấy anh, răng môi triền miên với anh rất lâu.

Hai người dính chặt vào nhau, rõ ràng cả hai đều ướt nhẹp, nhưng hiện tại trong đầu Lệ Nam Hành đều là những cảm xúc đã dâng trào, sự tỉnh táo chỉ giữ được trong mấy giây như vậy. Tận sâu trong đáy lòng anh như có tiếng nói đang nói với anh, nếu nhân lúc Phong Lăng uống say, không còn nhận biết được đúng sai, thật giả mà anh chỉ muốn chiếm lấy cô dù sau này chắc chắn cô sẽ tức giận, nhưng dường như cùng lúc ấy, Phong Lăng đột nhiên bộc lộ sự chủ động, giọng nói kia dần dần không còn vết tích gì nữa.