Thế nhưng Phong Lăng vừa dứt lời, người đàn ông kia đột nhiên ôm luôn lấy eo của cô. Khi bàn tay cô đột ngột khựng lại, anh đã ghì cả người cô vào lòng mình. Phong Lăng khẽ hô lên “Anh làm cái...” nửa câu sau chưa kịp nói hết, nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông đã ập tới.

Lệ Nam Hành dùng một tay ôm lấy eo cô, tay còn lại giữ chặt cằm của cô, ép cô phải ngẩng đầu lên, đón nhận nụ hôn mãnh liệt của anh.

Bờ môi của Phong Lăng hơi hé mở vì còn chưa kịp nói hết câu, vì thế càng giúp anh dễ dàng cạy mở hàm răng cô, quấn lấy đầu lưỡi cô, chạm tới cuống lưỡi, mút mát thật mạnh, như thể muốn nuốt chửng cả người cô vào bụng.

Phong Lăng vội vàng “ưm” một tiếng, phản ứng theo bản năng là vội vàng ngắt nguồn điện của bàn ủi, nếu không chiếc áo sơ mi này chắc chắn sẽ cháy khét lẹt.

Trong lúc cô vùng vẫy chống cự, dường như người đàn ông kia hiểu được ý đồ chính của cô. Một tay anh vẫn ôm chặt cô, một tay khác vươn ra rồi ấn công tắc của chiếc bàn ủi xuống. Trong lúc cắt đứt nguồn điện, anh cũng ôm cô chặt hơn.