Giang Tụng nói tiếp:“Chương trình thực tế mà cô tham gia chính là do Phí Bạch Thần đầu tư đó, cô nhìn xem mình bị cắt dựng thành ra cái dạng gì kìa!

Nguyễn Hoàn lắc đầu:“Thầy Phí đã xin lỗi tôi rồi, nói là không biết đạo diễn lại làm vậy, còn hứa sẽ đổi người nếu tôi cần.

Giang Tụng siết chặt nắm tay.

Anh ta hận không thể nói toạc ra ngay trước mặt Nguyễn Hoàn rằng—

Ý tưởng mời cô tham gia show, làm bàn đạp cho Thẩm Chi Chi nổi bật, chính là do Phí Bạch Thần nghĩ ra!

Nhưng anh không thể nói.

Bởi vì nếu nói ra, thì mục đích thật sự của anh khi tiếp cận Nguyễn Hoàn cũng sẽ bị lộ.

Anh có linh cảm rằng, dù mình có làm gì thì Nguyễn Hoàn cũng sẽ tha thứ cho anh.

Nhưng nếu cô biết lý do anh đến gần cô ngay từ đầu là vì mục đích khác, thì mọi thứ giữa họ sẽ thật sự kết thúc.

Giang Tụng nghiến răng, trong lòng càng thêm ghét Phí Bạch Thần.

Bên cạnh, Tô Đồng An cũng nhận ra mình bị biến thành “vật so sánh để tôn lên Phí Bạch Thần.

Anh ta luôn biết rõ lợi thế của mình — chính là khuôn mặt đẹp.

Ngay sau đó, đôi mắt nai ánh lệ của anh ta ngân ngấn nước, đỏ hoe đến mức khiến người khác xót xa.

“Chị à, em xin lỗi, thật sự không cố ý nhấn like đâu.

“Chị đừng nghĩ Phí Bạch Thần tốt đẹp như vậy, người này cực kỳ thâm hiểm!

Nguyễn Hoàn mím môi.

Trong nguyên tác, chưa từng có cảnh ba người này nói xấu nhau.

Ngược lại, vì đều thích Thẩm Chi Chi nên họ rất đoàn kết khi đối mặt với những chuyện liên quan đến cô ta.

Đó là một sức mạnh đáng sợ.

Cốt truyện như một bàn tay vô hình trói buộc họ lại với nhau.

Họ che giấu cho nhau, cùng lừa gạt cô, thậm chí còn cá cược xem ai sẽ cưa đổ được cô trước.

Cảm giác giống như đi dạo ở ngoại ô rồi bị cả bầy chó hoang vây lấy — và người bị săn đuổi chính là cô.

Muốn thay đổi kết cục…

Thì phải chia rẽ họ.

Đúng lúc đó, qua khung cửa kính của cửa thoát hiểm trên sân thượng, Nguyễn Hoàn thoáng thấy Lệ Minh Lam đang vội vàng chạy đến.

Ngay khi Lệ Minh Lam chuẩn bị đẩy cửa bước vào.

Nguyễn Hoàn rũ hàng mi dài, nhẹ giọng nói:“Giang Tụng, Tô Đồng An, tôi đã kết hôn rồi, các anh đừng dây dưa nữa.



Lệ Minh Lam đẩy cửa sân thượng ra thì vừa đúng lúc nghe được câu đó của Nguyễn Hoàn.

Không kịp suy nghĩ, anh lập tức chắn trước mặt cô, chất vấn Giang – Tô:“Các người định làm gì cô ấy?

Cử chỉ bảo vệ này có phần quá đà.

Giang Tụng cười khẩy:“Lệ Minh Lam, anh còn bày trò gì nữa? Không ở bên Thẩm Chi Chi mà mò tới đây làm gì?

“Anh điên rồi à! Lệ Minh Lam nghe Giang Tụng cứ lôi Thẩm Chi Chi ra nói trước mặt Nguyễn Hoàn thì cũng bốc hỏa theo.

Hai người suýt nữa lao vào đánh nhau.

Tô Đồng An khó chịu chen lời:“Thôi đủ rồi, hai ông chú già đầu rồi mà còn trẻ con quá vậy?

“Việc quan trọng nhất bây giờ không phải là tìm xem ai quay cái video đó sao?

— “Cậu nói ai già?Giang Tụng và Lệ Minh Lam đồng thanh, không vui.

“Tình cảm ghê ta? Tô Đồng An cười nhạt, “Tôi bắt đầu thấy hai người hợp nhau rồi đó.

“Không dám nhận. Lệ Minh Lam nói, “Ít ra tôi chưa từng bị bắt quả tang trên giường.

“…… Tô Đồng An mỉa mai:“Còn hơn loại người xếp hàng hai tiếng đồng hồ mua macaron cho đàn ông. À còn cái thằng ngốc kia, còn khoe lên story Facebook, bị người ta chụp màn hình rồi đăng lên mạng, khiến tôi cũng bị vạ lây.

Một câu nói móc cả hai người.

Giang Tụng đáp lại nhàn nhạt:“Cũng còn tốt hơn người nào đó đi đâu cũng khoe cái móc khóa capybara tôi làm mà không biết ngượng.

Tô Đồng An: “Anh nói gì?

“Tôi nói, móc khóa capybara treo trên chìa khóa của cậu là tôi làm đấy! Giang Tụng nhìn gương mặt trắng bệch của Tô Đồng An, trong lòng vô cùng hả hê.

Lệ Minh Lam mỉa mai:“Anh tặng đồ tự làm cho Tô Đồng An à? Hai người còn chân thật đó, cưới nhớ đừng mời tôi, tôi dị ứng giới tính.

“……

Ba người khẩu chiến kịch liệt, không ai nhường ai.

Không ai để ý rằng, phía xa đã có một chiếc drone bay tới, quay toàn bộ cuộc trò chuyện của họ rồi phát trực tiếp lên mạng.

【Bắt gian tại trận à?】【Trời ơi, giới nhà giàu đúng là drama đỉnh cao!】【Tôi từng gặp Tô Đồng An vài lần ở Đại học Giang, lúc đó còn nghĩ thiếu gia nhà họ Tô sao lại đeo một con thú nhồi bông xấu xí vậy. Giờ thì hiểu rồi, là Giang Tụng tặng! Hợp lý ghê!】【Hừng hực ghê á, dù tôi cũng chả biết hừng cái gì!】

“……

Khi ba người phát hiện mình bị quay lén.

Họ im lặng.

Họ lên đây làm gì nhỉ?

À nhớ rồi, họ định hỏi Nguyễn Hoàn xem cô làm sao biết được đoạn video ở sân bay!

Nhưng quay đầu lại nhìn — Nguyễn Hoàn đã đi mất từ lúc nào.

Chỉ còn lại vỏ hạt dưa trong thùng rác.

Và một cây hướng dương trong chậu bị vặt đến trụi lủi…

Nhìn thấy drone càng ngày càng nhiều, ba người đành tạm thời rút khỏi sân thượng.



Trên đường đi xuống.

Giang Tụng bỗng dừng bước.

“Hôm qua ở sân bay, lúc chúng ta nhìn thấy Lệ Uyên, anh ta đang cầm máy ảnh đúng không?

Lệ Minh Lam sững người.

Nghĩ lại góc quay trong đoạn video, anh sửng sốt nhận ra—

Đúng là rất giống góc nhìn từ chỗ của Lệ Uyên.

“cậu nghi ngờ là anh trai tôi quay?

“Chứ cậu nghĩ còn ai vào đây?

“Nhưng anh ấy đâu có lý do…

“Sao lại không? Giang Tụng hạ thấp giọng:“Năm đó bố mẹ cậu dựng nên một cái cớ rồi ép Lệ Uyên ra nước ngoài. Anh ấy vốn không muốn đi, là các người đánh ngất rồi cưỡng ép đưa đi. Không chỉ vậy, còn giữ hộ chiếu, nhốt lại. Nếu không phải anh ấy trốn được thì cậu nghĩ anh ấy còn sống để quay lại chắc?

“cậu nói bậy! Không thể nào!

Giang Tụng nói đầy ẩn ý:“Sao lại không thể? Bọn họ làm tất cả chỉ để bảo vệ thân phận người thừa kế của cậu. Dù sao ai cũng biết, người đe dọa lớn nhất đến vị trí đó, chính là Lệ Uyên.

Lệ Minh Lam bước chân loạng choạng.

Anh như mất hồn, chỉ muốn lập tức chạy về nhà hỏi rõ bố mẹ năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.



Đợi đến khi mọi người đã đi, drone cũng rút lui hết.

Cao Nguyệt từ góc khuất của sân thượng bước ra.

Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá, cô vốn định lên sân thượng hút điếu thuốc cho tỉnh táo, ai ngờ mấy người Lệ Minh Lam cũng lên, đành phải trốn.

Nhưng cũng nhờ vậy mà cô biết được những chuyện đáng lẽ không nên biết.

Thuốc lá có hại cho sức khỏe — giờ thì cô thật sự cảm nhận được rồi.

Đúng lúc định rời khỏi sân thượng.

Cô thấy một bóng người đang đứng trong bóng tối hành lang.

Là Nguyễn Hoàn.

“Á! Cao Nguyệt hoảng hốt hét lên, như gặp ma.

Nguyễn Hoàn nhanh tay bịt miệng cô lại:“Cao Nguyệt, tôi cần cô giúp một việc.

Cao Nguyệt đảo mắt, thầm đoán Nguyễn Hoàn chắc chưa nghe được đoạn cuối bí mật kia.

Nếu không, phản ứng của cô đã không bình tĩnh như vậy.

Cô thở phào nhẹ nhõm, khẽ hỏi:“Cô cần tôi làm gì?

Nguyễn Hoàn nói:“Cô từng thuê thám tử điều tra tôi, đúng không?

“Tôi… tôi không cố ý mà…

“Đừng căng thẳng. Nguyễn Hoàn nhẹ giọng, “Tôi chỉ cần cô gửi toàn bộ ảnh tôi đi cùng Giang Tụng và Tô Đồng An cho Lệ Minh Lam.

Cao Nguyệt ngẩn ra, tưởng mình nghe nhầm.

Nguyễn Hoàn định tự công khai chuyện ngoại tình? Mà còn là hai vụ?

“Tôi nghĩ Lệ Minh Lam sẽ trả cô một khoản tiền, cũng đủ để cô bù vào khoản nợ do bạn trai cũ lừa rồi. Nguyễn Hoàn nói.

Cao Nguyệt sững người. Không ngờ cô ấy vẫn nhớ chuyện đó.

Ban đầu cô không định dây vào chuyện này, nhưng nghe vậy thì nghiến răng gật đầu:“Được. À đúng rồi, hình như Lệ Minh Lam đã biết chuyện năm xưa rồi, về sau có thể sẽ đề phòng hơn. Các cô nên cẩn thận.

Nguyễn Hoàn:“Chuyện gì?

“Chuyện năm đó Lệ Uyên bị đánh ngất rồi ép xuất cảnh, còn bị giữ hộ chiếu ấy… cô không biết sao?