Thứ Năm, sáng sớm.

Tổ chương trình “Cơ hội của họ cũng đã đến phim trường để ghi hình công việc của Nguyễn Hoàn.

“Cơ hội của họ

Buổi sớm, cả khu danh lam thắng cảnh được bao phủ trong một lớp sương mỏng, mờ ảo như tiên cảnh.

Phí Bạch Thần đã hoàn thành tạo hình, tóc búi cao bằng ngọc quan, khoác trên người bộ trường bào tay rộng màu lam trắng cổ giao, khiến anh trông thanh tú tuyệt trần, như người bước ra từ cõi tiên.

Trong lúc đoàn phim quay cảnh của anh, Nguyễn Hoàn ngồi một bên trên chiếc ghế xếp nhỏ.

Hôm nay là cảnh tỷ thí của các môn phái tu tiên, có rất nhiều phân đoạn treo dây cáp trên không.

Đặc biệt là cảnh trong trận pháp cơ quan.

Đạo diễn yêu cầu rất nghiêm khắc, thích quay một mạch không cắt cảnh.

Điều đó đòi hỏi Phí Bạch Thần phải ghi nhớ toàn bộ thứ tự các đạo cụ bắn ra và tránh né đúng thời điểm.

Không chỉ vậy, còn có một cảnh anh phải vượt qua hai đỉnh núi, đoàn phim dựng một đường ray thép nối liền hai bên, dù có đeo dây an toàn nhưng cũng khiến người thường phải rùng mình.

Anh quả thực có thiên phú.

Nếu không phải vì đạo diễn muốn hình ảnh hoàn hảo hơn nữa, có khi chỉ cần quay một lần là đạt.

“Đợi lâu chưa?

Quay xong một cảnh, Phí Bạch Thần đi đến.

Nguyễn Hoàn lắc đầu, lấy bản câu hỏi phỏng vấn ra.

Cô vừa hỏi được mấy câu thì bên đoàn phim bỗng xôn xao.

Một nữ diễn viên vì dị ứng đột ngột đã phải đưa đi bệnh viện.

Đạo diễn lập tức cần người thay thế – phải là người đẹp, quyến rũ, thu hút.

Mà đây lại là trên núi, không phải Hoành Điếm, làm gì có sẵn diễn viên để chọn?

“Em có người đề cử. Giọng nói ôn hòa của Phí Bạch Thần vang lên, “Em thấy cô Nguyễn rất phù hợp.

Trong chốc lát, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Nguyễn Hoàn.

Đạo diễn Phụng Thành Hoa nhìn thấy cô, mắt sáng lên: “Tốt, vậy là cô nhé!

Nhưng Nguyễn Hoàn khẽ nhíu mày, biết ngay đây là chiêu trò của Phí Bạch Thần.

Cô từ chối:

“Xin lỗi, tôi là người ngoài ngành, không giỏi diễn xuất.

“Hơn nữa, chồng tôi rất hay ghen, nếu anh ấy thấy tôi đóng cảnh thân mật với thầy Bạch, chắc chắn sẽ không vui.

Nghe vậy, đạo diễn cũng không tiện ép buộc.

Đành chọn một nữ diễn viên quần chúng vốn đóng vai đánh đàn thay thế cho vai vũ cơ.

Nhưng như vậy lại chẳng còn ai đánh đàn.

Đạo diễn Phụng Thành Hoa xoa trán.

Cảnh này định thu âm trực tiếp, quay liền mạch, thế mà lại xảy ra sự cố.

Đúng lúc bà đang khó xử, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Đạo diễn Phụng, tôi không biết diễn xuất, nhưng có thể đánh đàn giúp.

Là cô gái được Phí Bạch Thần tiến cử – Nguyễn Hoàn.

“Đây là đàn cổ cầm, không phải đàn tranh. Phí Bạch Thần nhắc khẽ, “Đạo diễn Phụng yêu cầu rất cao về kỹ thuật biểu diễn.

“Tôi có thể thử.

Giờ cũng chẳng có lựa chọn nào khác, đạo diễn Phụng chỉ tay về phía cây đàn: “Cô thử xem.

Nguyễn Hoàn bước đến trước đàn, tay gảy dây, từng nốt nhạc cổ kính, êm dịu vang lên như tiếng suối giữa núi rừng.

Cô thật sự biết đánh!

Ngay cả nữ diễn viên ban đầu đánh đàn cũng thán phục: “Tôi cứ tưởng mình đánh đã hay lắm rồi, không ngờ ngoài trời còn có trời.

Đạo diễn Phụng Thành Hoa càng thêm phấn khích.

Như thể vừa vớ được báu vật, bà lập tức gọi thợ trang điểm đưa Nguyễn Hoàn đi tạo hình.

Không lâu sau, khi Nguyễn Hoàn quay lại, cả trường quay đồng loạt hít sâu một hơi.

Đẹp đến ngỡ ngàng.

Ngũ quan của cô mang nét cổ điển, chỉ cần phủ chút phấn nhẹ đã đẹp không tưởng.

Giữa trán chấm một bông hoa đỏ, khoác trên người chiếc váy dài màu đỏ rắc kim tuyến, toát lên vẻ quyến rũ mê người mà không tục tĩu.

Một bên, đạo diễn chương trình tạp kỹ nhìn thấy liền lẩm bẩm: “Hỏng rồi…

Đẹp thế này thì không ổn chút nào!

ông ta phải đảm bảo hình ảnh của Nguyễn Hoàn được trang điểm cho “xấu đi một chút, tuyệt đối không thể đẹp hơn Thẩm Chi Chi.

Thế là ông ta bước đến, muốn thương lượng.

Nhưng bị đạo diễn Phụng Thành Hoa lườm cho một cái sắc lạnh: “Không muốn ở thì cút.

“…

Đạo diễn chương trình rụt cổ lại.

Yếu đuối, bất lực.

Chỉ còn biết quay sang dặn hậu kỳ: “Cắt! Cắt sạch! Cắt hết tất cả phân đoạn nổi bật của Nguyễn Hoàn!

Trong lúc trang điểm, Nguyễn Hoàn tranh thủ ghi nhớ bản nhạc.

Khi quay chính thức, cô hoàn toàn tập trung vào đầu ngón tay.

Đầu cảnh, tiếng đàn dịu dàng như lời mời gọi, là lúc vũ cơ quyến rũ tiên quân.

Cuối cảnh, khi vũ cơ để lộ sát ý, âm thanh đột nhiên sắc bén, tràn ngập sát khí.

Kết thúc cảnh quay, đạo diễn Phụng – người đang cầm máy – không kìm được mà dành riêng cho Nguyễn Hoàn ba giây cận cảnh.

Quá đẹp.

Gương mặt này dường như sinh ra là để dành cho ống kính.

“Cắt!

“Tuyệt vời!

Đạo diễn Phụng là người đầu tiên vỗ tay, chủ động bước đến trước mặt Nguyễn Hoàn: “Không biết cô có hứng thú tham gia phim tiếp theo của tôi không?

“Cảm ơn đạo diễn Phụng, nhưng tôi vẫn quen với công việc hiện tại hơn.

Phụng Thành Hoa có chút tiếc nuối.

Nhưng điều đó lại càng khiến bà thêm yêu mến Nguyễn Hoàn.

Giới giải trí vốn là nơi kiếm tiền nhanh chóng, không ít người chỉ cần có cơ hội bước vào là liều mạng bám lấy không buông.

Đạo diễn Phụng chủ động xin số liên lạc của cô, nói sẽ giữ liên hệ sau này.

Bên kia.

Đạo diễn chương trình tạp kỹ như bừng tỉnh khỏi giấc mộng bởi tiếng đàn.

Hậu kỳ hỏi: “Đạo diễn à, cắt không?

ông ta nghiến răng: “Cắt!

Thật ra, ông rất muốn giữ lại cảnh quay đó.

Tuy là đạo diễn tạp kỹ, tuy làm theo đơn đặt hàng, tuy chỉ được phép nâng đỡ “con cưng trong show, nhưng ông cũng là người có mắt thẩm mỹ.

Chỉ cần đưa cảnh Nguyễn Hoàn đánh đàn lên nền tảng video ngắn, chắc chắn sẽ thành hiện tượng.

Nhưng khổ nỗi, cô ấy sinh ra là để làm nền cho Thẩm Chi Chi.

ông ta suy nghĩ một chút, rồi nói: “Vậy thế này – cắt riêng đoạn cô ấy nói ‘Chồng tôi hay ghen’, dẫn dắt dư luận, tiếp tục đẩy mạnh hình tượng ‘vợ nhỏ ngoan ngoãn’ cho cô ta!

Đến lúc mọi lời nói của cô ấy bị vạch trần là dối trá, chỉ khiến cô trở thành trò cười mà thôi.

Nguyễn Hoàn rời khỏi trường quay, thay lại đồ thường ngày.

Lúc này, đoàn phim đang quay cảnh đặc tả Phí Bạch Thần bị vũ cơ quyến rũ.

Nhưng lạ lùng thay – người luôn dễ dàng vượt qua mọi cảnh quay khó như Phí Bạch Thần, hôm nay lại liên tục bị hô “cut, đạo diễn cứ nói “không có cảm xúc.

Nguyễn Hoàn nhàm chán lướt điện thoại.

Và thấy cụm từ #ChiLamNgọcThụ - Macaron leo lên hot search.

Nhìn lướt qua, cứ tưởng là hương vị macaron mới ra.

Click vào mới biết – là ảnh Lệ Minh Lam xếp hàng suốt hai tiếng để mua macaron cho Thẩm Chi Chi.

Nguyễn Hoàn: “…

Cô phóng to đoạn clip, nhìn rõ tấm bảng hiệu cửa hàng.

Quả nhiên – chính là tiệm mà cô từng đánh dấu trong cuốn sổ tay du lịch của mình.

Bình luận bên dưới tràn ngập lời khen ngọt ngào.

Chưa chi phát sóng mà hai người họ đã nổi đình nổi đám với hàng loạt ảnh hậu trường.

Mỗi một điểm đến trong chuyến du lịch, đều nằm trong danh sách của Nguyễn Hoàn.

[“Lệ Tổng chiều Chi Chi quá trời ơi!][“Ủa? Sao chưa thấy Chi Chi ăn macaron nhỉ? Chắc đang chuẩn bị tạo bất ngờ rồi!][“Công nhận mấy điểm đến này hiếm mà hay, chắc có hướng dẫn viên xịn sò lắm nè!][“Không nha! Blogger ‘Tiểu Vương phải cố gắng’ nói mấy cái này là do Chi Chi tự làm hết đó!][“Chi Chi giỏi thật sự, đúng là học bá có khác!][“Ước gì mình có một bạn đồng hành như Thẩm Chi Chi vậy!]

“…

Nguyễn Hoàn vẫn bình thản.

Cái tài khoản “Tiểu Vương phải cố gắng đó, tám phần là trợ lý Vương.

Là trợ lý của Lệ Minh Lam, lời nói của Vương chính là đại diện cho suy nghĩ của anh ta.

Rõ ràng, Lệ Minh Lam đã đưa toàn bộ sổ tay du lịch của cô cho Thẩm Chi Chi – để giúp cô ta dựng lên hình tượng “bạn đồng hành hoàn hảo.

Có thể thấy, những ngày qua họ đi công tác – à không – “du lịch, tình cảm tiến triển rất nhanh.

Và đúng lúc này.

Một tin nhắn mới hiện lên:

[Lệ Uyên]: Mấy giờ em về, anh ra sân bay đón.