Nguyễn Hoàn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội trời cho thế này. Cô lập tức gọi điện cho Lệ Minh Lam và bật loa ngoài. “Minh Lam, váy cưới là anh bảo trợ lý Vương sắp xếp à? Đầu dây bên kia, Lệ Minh Lam còn chưa tỉnh ngủ. Tối qua mấy người họ ở bệnh viện đến khuya, anh cũng chỉ chợp mắt được vài tiếng, bị chuông điện thoại đánh thức, giọng nói đầy bực bội. “Không phải anh thì còn ai? “Chút chuyện vặt này, em có thể đừng gọi làm phiền anh nữa không? Nói xong cạch một tiếng, anh dập máy. cạch Nguyễn Hoàn hơi nhíu mày, khoé môi nhếch lên thành nụ cười nhẹ. Lệ Minh Lam vừa thừa nhận chính anh là người bảo trợ lý Vương chọn váy cưới cho Thẩm Chi Chi. Tốt lắm. Chiếc máy ghi âm trong túi áo vẫn đang chạy. Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ. Một đoạn ghi âm thế này chưa thể là bằng chứng chắc chắn. Nhà họ Giang có cổ phần trong các nền tảng mạng xã hội, còn Phí Bạch Thần lại sở hữu lượng người theo dõi khủng cùng đội ngũ truyền thông hàng đầu. Khi xảy ra chuyện, Giang Tụng chỉ cần khống chế luồng dư luận, Phí Bạch Thần ra mặt “đính chính với tư cách bạn bè, thì Lệ Minh Lam và Thẩm Chi Chi vẫn có thể dễ dàng được tẩy trắng. Ngược lại, mọi lời đồn sẽ bị đổ hết lên đầu cô. Muốn bắt gian, phải bắt quả tang. Ngày mai là ngày cô và Lệ Uyên đi đăng ký kết hôn, để tránh kéo anh vào vòng xoáy này, cô phải có đủ bằng chứng trước đêm nay. Trong đầu Nguyễn Hoàn đã hình thành một kế hoạch sơ bộ. Bên cạnh, trợ lý Vương vừa nghe thấy thái độ của Lệ Minh Lam, lập tức biết mình đã chọn đúng phe. Lòng trung thành không tuyệt đối, chính là tuyệt đối không trung thành. Anh ta liền mỉa mai: “Phu nhân, chị nhìn xem, bao nhiêu người đang ở đây, chị cần gì phải tự làm mất mặt? Tôi chỉ là người làm công, cấp trên nói gì thì tôi làm theo thôi. Chị rộng lượng chút, đừng làm khó kẻ làm thuê như tôi. Diễn xuất của anh ta thậm chí còn qua mặt được nhiều diễn viên học hành bài bản. Người không biết chuyện nhìn vào, còn tưởng là lỗi của Nguyễn Hoàn. Ngay cả Thẩm Chi Chi cũng bước ra đứng chắn trước mặt anh ta, lên tiếng bênh vực: “Cô Nguyễn, giữa tôi và Minh Lam trong sáng, anh ấy sắp xếp như vậy có lẽ có lý do riêng, chưa chắc như cô nghĩ. Cô cũng đừng làm khó một trợ lý nhỏ bé như vậy. Dù chúng tôi không xuất thân hào môn như cô, nhưng cũng có lòng tự trọng. Nguyễn Hoàn: “…… Cô chưa nói câu nào quá lời, vậy mà bị đẩy thành vai phản diện. Nhưng cô không giận, chỉ hỏi: “Cô Thẩm, cô có biết chiếc váy cô đang mặc là do tôi đặt trước không? Thẩm Chi Chi bình tĩnh đáp: “Chiếc váy này là Minh Lam thanh toán, nên anh ấy có quyền quyết định ai mặc nó. Nếu cô thích, có thể nói chuyện thẳng với anh ấy, tôi sẽ không can thiệp. Nguyễn Hoàn bật cười. Chiếc váy này cô đặt vì sẽ tham dự tiệc mừng thọ ông nội Lệ với thân phận cháu dâu nhà họ Lệ. Gia đình họ Lệ yêu cầu cô không được làm mất mặt, nên cô mới đặt chiếc váy cao cấp này. Tiền váy không phải Lệ Minh Lam chi, thì chẳng lẽ là cô không có tiền trả? Chưa kể, nhà thiết kế trưởng của thương hiệu này chính là người nổi tiếng từng được cô phỏng vấn – vị đại gia thời trang bị đau đầu gối đó – nên cô mới mượn được bộ váy giới hạn này. Ngoài ra, thương hiệu còn có hệ thống đánh giá khắt khe. Phải xem xét độ phù hợp giữa người mặc và váy, nếu không phù hợp, dù có trả nhiều tiền cũng không cho mượn. Tất nhiên, dù váy hôm nay bị người khác mặc mất, thì với mối quan hệ của cô và nhà thiết kế, họ cũng sẽ không trách cô, nhưng Thẩm Chi Chi và cả nhà họ Lệ sẽ bị đưa vào danh sách đen. Giới thời trang vốn cực kỳ “phong kiến” và thù dai – chuyện này chẳng phải tin đồn vô căn cứ. Nguyễn Hoàn lên tiếng nhắc nhở thiện ý: “Chiếc váy này không hợp với cô. Đôi khi, đồ đắt tiền chưa chắc đã là đồ phù hợp nhất. Cô chỉ nói sự thật. Chiếc váy là mẫu đầm quây nhung thiên nga xanh đậm, họa tiết cầu kỳ, phong cách cổ điển. Mà Thẩm Chi Chi lại có ngoại hình nhạt nhòa, đường nét nhẹ nhàng, không hợp với tông váy đậm thế này – sẽ bị váy “nuốt trọn, trở thành nền cho váy tỏa sáng. Nói cách khác, cô ấy mặc không “áp được váy. Với con mắt chuyên môn của một biên tập viên thời trang, Nguyễn Hoàn chỉ tay vào chiếc đầm vàng nhạt cổ yếm treo bên cạnh: “Chiếc này hợp với cô hơn. Nhưng không biết vì sao, lời này lại đụng trúng điểm nhạy cảm của Thẩm Chi Chi. “Cô Nguyễn, cô có ý chê chúng tôi là dân thường không xứng mặc đồ cao cấp, hay cô xem tôi là đối thủ cạnh tranh nữ tính nên cố ý sỉ nhục tôi? Nguyễn Hoàn: “…… Cô vốn không phải người dễ bí từ. Vậy mà hai câu của Thẩm Chi Chi đã khiến cô lặng người hai lần. “Phu nhân, sao chị lại nói như vậy? Mau xin lỗi chị Thẩm đi! Nếu không, tôi sẽ báo lại đầy đủ cho tổng giám đốc Lệ. – Trợ lý Vương nhân cơ hội xen vào, mượn thế hù dọa. Nguyễn Hoàn nhún vai: “Vậy anh đi báo đi. Trợ lý Vương sửng sốt, không ngờ cô lại chẳng sợ gì. ——“Nguyễn Hoàn, chị quá đáng thật đấy! Sao lại dám nói với chị Chi Chi như vậy! Nói cho chị biết, nhà họ Nguyễn đã sa sút từ lâu, chị không xứng với anh tôi đâu! Một bóng hồng mặc váy hồng nhạt xông tới. Nguyễn Hoàn nhìn kỹ – là Lệ Nhã Mạt, em gái ruột của Lệ Minh Lam, năm nay vừa tròn mười tám. “Nguyễn Hoàn, để tôi nói cho chị biết, chị Chi Chi mới là người mà anh tôi thích. Sớm muộn gì anh tôi cũng ly hôn với chị thôi! Chị còn không biết à? Anh tôi đã đặc biệt dặn trợ lý Vương chọn váy cưới cho chị ấy đấy! “À còn nữa, không lâu trước đây, anh tôi còn tặng chị Chi Chi một cây bút máy trị giá 200 ngàn nữa cơ, chị – cái thứ nghèo rớt mồng tơi ấy – chắc chưa từng thấy thứ gì như vậy! “…… Nguyễn Hoàn suýt rơi nước mắt – cảm động thật sự. Thế giới này vẫn còn nhiều người tốt. Từng người một, tự động dâng chứng cứ tới tay cô, đến mức dung lượng máy ghi âm sắp đầy rồi. Cô cố ý nói: “Không thể nào… Minh Lam không bao giờ làm vậy… Lệ Nhã Mạt vì muốn “đâm vào tim cô, vung tay ra lệnh: “Đem hết váy cưới ra đây! Nhân viên lập tức đẩy toàn bộ váy cưới ra trưng bày khắp đại sảnh. Lệ Nhã Mạt thao thao bất tuyệt: “Cái này đính toàn kim cương, cái này là của nhà thiết kế hoàng gia Anh, cái kia là thiết kế kinh điển của thương hiệu lâu đời… “Mỗi bộ đều đắt đỏ, đều là tấm lòng của anh tôi dành cho chị Chi Chi! “Chị ghen tị chứ gì? Khi chị và anh tôi cưới, anh ấy còn chẳng buồn tổ chức hôn lễ! “Cả đời này chị cũng không được mặc mấy chiếc váy cưới đẹp như thế đâu! “Không như chị Chi Chi! Anh tôi yêu chị ấy nhất, nhất định sẽ tổ chức cho chị ấy một đám cưới thế kỷ! Ngắm nhìn những bộ váy trắng tinh khôi, cô bé cũng có chút mộng mơ, lẩm bẩm: “Sau này em mà cưới anh Giang Tụng, cũng phải tổ chức một lễ cưới thế kỷ như vậy! Nguyễn Hoàn nhướng mày. Xem ra Lệ Nhã Mạt không biết chuyện Giang Tụng cũng thích Thẩm Chi Chi. “Nhã Mạt, đừng nói thế. Thẩm Chi Chi lắc đầu, “chị về nước chỉ muốn tập trung cho nghiên cứu khoa học, không muốn dính líu chuyện nam nữ. Lệ Nhã Mạt càng thêm khâm phục Thẩm Chi Chi: “Mấy cô gái khác thì chỉ mong cưới vào nhà giàu, làm phu nhân danh giá, còn chị Chi Chi thì khác, có chí hướng riêng, vì thế mới khiến anh em mê mệt! Câu nào cũng ám chỉ Nguyễn Hoàn. “À đúng rồi! Chị Chi Chi, chị không biết chị đang hot lắm đâu! Mạng xã hội toàn gọi chị là nữ khoa học gia xinh đẹp, bạn em ai cũng khen chị. Mình selfie một tấm đăng lên nhé, cho tụi nó lác mắt! “Được, nghe em hết. – Thẩm Chi Chi cưng chiều gật đầu. Chỉ là... cả hai không để ý, trong bức ảnh selfie còn có cả Nguyễn Hoàn ở phía sau. Vừa đăng lên, đã có hàng loạt lượt like. “Wow, chị Chi Chi, nhiều người thả tim lắm nè! Anh em, anh Giang Tụng, anh Bạch Thần, Đồng An… và cả… anh cả nữa! Nghe vậy, mắt Thẩm Chi Chi thoáng dao động. Lệ Uyên… cũng đã bấm like?