Ánh hoàng hôn nhuộm nửa bầu trời một màu cam đỏ rực rỡ. Khoảnh khắc nhìn thấy Lệ Uyên, trong đầu Nguyễn Hoàn bất giác hiện lên ký ức thời cấp ba. Ngày ấy, trong một buổi tự học tối, hoàng hôn cũng đẹp như vậy. Cô ngồi ở chỗ gần cửa sổ, mắt dán chặt vào bầu trời cam hồng, chữ nghĩa trên đề thi mô phỏng như nhảy múa, khiến cô không tài nào tập trung được. Một ý nghĩ bừng nở trong lòng cô. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương