“Nhìn gì vậy?” Nguyễn Hoàn tiến lại gần.

Lâm Thanh Vũ vội tắt điện thoại, giấu ra sau lưng, “Không có gì, chỉ là tin nhắn của khách hàng thôi.”

“Vậy sao?” Nguyễn Hoàn nhướng mày, “Tôi cứ tưởng là tin nhắn của bạn gái mới của anh đấy. Anh à, nhìn tôi này, anh vẫn còn thích Lâm Ngữ Oanh đúng không?”

Lâm Thanh Vũ khựng lại, hình như đã rất lâu rồi anh ta không nghe thấy cái tên đó.

Một lúc sau, anh ta lắc đầu:“Yên tâm đi, anh đã nhìn rõ bộ mặt thật của Lâm Ngữ Oanh rồi. Mẹ con cô ta chỉ là ký sinh trùng trong nhà mình, đã hại em và hại cả mẹ.”