“Bốp! Một cái tát vang dội. Nguyễn Hoàn dốc hết sức, tát lệch mặt Lệ Minh Lam sang một bên. Nhưng anh ta lại như không cảm thấy đau, còn chỉ tay sang bên mặt còn lại: “Em giận anh? Được, em tát tiếp đi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương