Lúc An Mộ Thần mở mắt, nhìn thấy mọi người xung quanh, đầu óc rối loạn không phản ứng kịp, một lát sau cậu mới nhớ lại trận đẫm máu ngoài ý muốn kia.

Sắc mặt cậu tái nhợt, nhìn vách tường trắng xung quanh, cậu đoán cậu đang ở bệnh viện, bỗng nhiên nhớ tới hình ảnh Tư Đồ Duệ bị thương lúc đó, cậu lập tức ngồi dậy, nhưng do dùng sức quá mạnh nên đầu óc trở nên choáng váng.

An Mộ Thân sờ trán mình, bên trên đã quấn băng gạc, đợi sau khi bớt hoa mắt, cậu chuẩn bị xuống giường tìm Tư Đô Duệ, hẳn anh cũng ở bệnh viện này, nhưng vừa đứng dậy thì cửa đã mở ra.

Lộ Tử Tiêu thấy cậu muốn xuống giường, vội ngăn cản: “Cậu nằm xuống đi, làm gì đó?”

“Tư Đồ Duệ đâu? Tôi muốn đi thăm anh ấy.”