Các anh kéo Tư Đồ Duệ ra cho tôi.” Kiều Ngọc nói nhưng những người khác chỉ nhìn nhau chứ không hành động.

“Đã đến nước này rồi, các anh nghĩ còn còn có thể tránh khỏi liên quan sao? Đừng ngốc nghếch nữa, nếu các anh làm theo lời tôi nói thì còn có hy vọng sống.”

Kiều Ngọc rồng lên, khuôn mặt vặn vẹo của cậu ta khiến những người khác thấy thấp thỏm. Bọn chúng nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía tên hỏi. Trong lòng tên nói cũng không chắc, nhưng chuyện đã như vậy rồi... “Làm theo lời cậu ta đi.”

Tên hỏi dẫn tới mười người, trừ những tên canh gác bên ngoài thì căn phòng tụ tập gần tám người, người nào cũng vạm vỡ.

Tuy Tư Đồ Duệ không sợ, còn cảm thấy những người này không phải là đối thủ của anh nhưng anh vẫn lo lắng. Vừa nãy Kiều Ngọc đã nói mục tiêu của cậu ta là An Mộ Thần.