Tao khuyên mày nên biết điều đi, ngoan ngoãn đi theo bọn tao, nếu không tạo sẽ không khách sáo đâu.”
Đối phương nói xong, còn sợ Tư Đồ Duệ không tin bèn cầm dao rạch lên cổ An Mộ Thần. Lưỡi dao sắc bén kia làm cổ An Mộ Thần rách da, máu đỏ chảy ra. Tư Đồ Duệ muốn xông qua đánh kẻ kia, nhưng An Mộ Thần đang nằm trong tay người nọ, đương nhiên anh không dám làm thật. Kết quả là hai người bị đưa đi. “Tư Đồ Duệ, đám người này rốt cuộc là ai?” Sau khi lên xe, An Mộ Thần vẫn luôn dựa vào lòng Tư Đồ Duệ, cậu nhìn đám người hùng thần ác sát xung quanh, trong lòng thấy nghi hoặc. Tư Đồ Duệ chỉ cần thận lau vết máu trên cổ cậu, an ủi: “Không sao đâu, đừng lo, anh sẽ không để em có chuyện gì đâu.” Khoảng nửa tiếng sau, hai người bị đưa đến một tòa nhà bỏ hoang, xung quanh còn có bê tông cốt thép chưa kịp xử lý. Tư Đồ Duệ vẫn luôn nhìn xung quanh nên đi rất chậm. “Chậm quá, không đi nhanh được hả?” Một thanh niên cao gầy đi theo sau lưng bọn họ bất chợt nói, sau đó muốn đạp lên lưng An Mộ Thần. Nhưng động tác này của gã ta đã bị Tư Đồ Duệ nhìn thấy, trong nháy mắt đối phương nhấc chân lên, anh đã duỗi chân ra sau đá văng tên kia đi. “Mày dám đá tao!”. “Mày dám đụng vào em ấy một lần nữa, tạo đá gãy chân của mày.” Ánh mắt hung ác của Tư Đồ Duệ nhắm thẳng vào thanh niên cao gầy kia, có lẽ do quá đáng sợ nên đã khiến kẻ nọ không dám kêu gào nữa. Sau khi bọn chúng đấy hai người Tư Đồ Duệ vào một căn phòng thì khoá cửa lại, trước khi đi còn lấy điện thoại của họ đi luôn. Nhưng Tư Đồ Duệ không lo lắng, trong điện thoại của anh có lắp định vị toàn cầu, nếu đám người Đỗ Ninh Hạo không tìm thấy anh chắc chắn sẽ nghĩ cách tìm đến nơi này, nhưng trước khi bọn họ tới, anh phải cầm chân đối phương, không để bọn chúng làm ra chuyện gì khác. “Em không sao chứ?”
An Mộ Thần lắc đầu, ngoại trừ choáng đầu ra thì không sao, bây giờ vừa nhìn đã biết bọn họ gặp phải phiền phức, đương nhiên cậu không thể nói ra làm Tư Đồ Duệ thêm bận tâm.
“Mấy người này muốn làm gì vậy?” “Không biết, có thể là nhắm vào anh!”
Ngồi lên vị trí của anh, khó tránh khỏi sẽ có lúc làm mất lòng kẻ khác. Mấy năm nay chẳng có mấy ai dám ra tay với anh, lần này phải trách bản thân anh đã quá sơ suất mới để cho đối phương đạt được ý đồ.