Sau khi An Mộ Thần xuống tầng, trong nhà chỉ còn lại Tư Đồ Duệ và Phương Quân.Tư Đồ Duệ không thể chủ động nói chuyện với Phương Quân, anh nhìn mọi thứ xung quanh bị mình đảo lộn cả lên, cảm thấy hay là nên làm gì đó để cứu vãn, nhưng anh lại lo lắng, lỡ như càng làm càng sai thì phải sao đây? Trong lúc anh còn đang suy nghĩ, Phương Quân ở bên cạnh lại gây hấn.“Anh định lãng phí thời gian ở chỗ tôi mãi thế hả? Nhưng dù thế thì Tiểu Thần cũng sẽ không theo anh về đâu!”“Chuyện này không phải anh nói là được.”“Tự tin thái quá không tốt đâu, nếu như buổi tối tôi nói với cậu ấy một vài lời không nên nói thì anh đừng có hối hận nhé.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương