Lúc hiệu trưởng tìm Phương Quân, anh ta đang trên lớp. D “Thầy Phương, thấy có bạn đến tìm, đang ở văn phòng của thầy, thầy mau đi đi!” Hiệu trưởng không nói rõ, sau đó đẩy Phương Quân ra khỏi phòng học. Phương Quân thấy rất lạ, có điều hiệu trường đã bằng lòng dạy thay cho anh ta rồi, anh ta cũng chẳng có lý do gì không đi. Lúc này ai lại đến tìm anh ta, hơn nữa còn có thể gọi cả hiệu trưởng? Anh ta quay về văn phòng của mình, lúc mở cửa phòng ra, anh ta có thể cảm nhận được khí thể u ám làm người ta chùn bước, Cửa mở ra, Tư Đồ Duệ đang đứng cạnh cửa sổ cũng quay người lại, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thấy Phương Quân liền biến thành thù hận. Phương Quân hơi ngạc nhiên, có điều sự ngạc nhiên đó nhanh chóng bị anh ta thu về. Anh ta đóng cửa, nhìn Tư Đồ Duệ chằm chằm, mấy giây sau chậm rãi nở nụ cười, đôi mắt bình tĩnh cũng lộ vẻ châm chọc. “Không ngờ Tổng giám đốc Tư Đồ của chúng ta lại đích thân đến. Sao thế, hôm qua nói chuyện còn chưa đủ nên hôm nay cố tình đến tìm tôi sao?” Phương Quân nói rồi bước vào, ngồi xuống sofa, nở nụ cười cực kỳ vô liêm sỉ với Tư Đồ Duệ. “Những chuyện anh làm lúc trước, nể mặt bố anh, tôi không tính toán nữa, thậm chí mấy năm này còn không cho người đến gây rối với anh. Có vẻ tôi đã quá nhân từ, hay là anh cảm thấy bố anh có thể bảo vệ anh cả đời, cả đời này tôi không dám động đến anh?”

Trong không gian yên ắng, từng câu chữ của Tư Đồ Duệ vang lên rõ ràng. Sau khi nghe lời Tư Đồ Duệ nói, nụ cười trên mặt Phương Quân cũng biến mất.

“Đúng vậy, nếu không có phúc người bố đã mất của tôi, chắc giờ tôi đã bị anh đánh thành tổ ong rồi, đúng không! Thật ra tôi rất tiếc mạng, sợ ngày nào đó anh tìm người đến ám sát tôi, gần đây tôi rất ngoan ngoãn, chẳng làm gì cả, Tổng giám đốc Tư Đồ, anh còn gì không hài lòng sao?”

Phương Quân vừa nói đã làm Tư Đồ Duệ tức hơn.

“Anh còn không biết ngại nói anh chẳng làm gì cả? Rốt cuộc anh đã nói gì với An Mộ Thần?” “Tiểu Thần à, tôi có thể nói gì với cậu ấy chứ? Đề tôi nghĩ xem, nói hai người không hợp, không thể ở bên nhau, hay là bảo cậu ấy mau rời khỏi anh nhỉ? Tôi cảm thấy tôi nói không sai, hai người hoàn toàn không hợp nhau, nếu đã thế đương nhiên chia tay sớm sẽ tốt hơn, thế thì cậu ấy cũng có thể sớm tìm được người phù hợp với mình.”