Sau khi Kiều Ngọc trở về, An Mộ Thần không tới nhà chính quá nhiều nữa, mà Tư Đồ Duệ cũng không tùy tiện gọi cậu nữa. 9 An Mộ Thần thấy không có gì quan trọng, đã thông suốt rồi nên không có gì ghê gớm. Đám cưới của bọn họ đã đến gần, chẳng còn chuyện gì thay đổi được nữa. An Mộ Thần rất bình tĩnh, cậu chỉ đợi thời gian vừa đến là sẽ đi, gần đây cậu đang nghĩ kế hoạch sau khi đi, có lẽ nên trở về thăm bác gái. Dù thế nào thì họ cũng là người thân của cậu.

Thật ra cậu và Kiều Ngọc cũng không tiếp xúc nhiều, vì chuyện của mình và Tư Đồ Duệ làm cậu luôn vô thức trốn tránh người này, chỉ là không ngờ người này lại bảo quản gia gặp cậu.

An Mộ Thần lau mồ hôi rồi mới đi sang nhà chính. Lúc cậu bước vào phòng khách thì đúng lúc thấy Kiều Ngọc ôm Tư Đồ Duệ làm nũng. “Duệ, anh có đồng ý không? Em muốn làm thế có được không?”

Tư Đồ Duệ chọc trán cậu ta, nói: “Trước đó muốn làm to thì em không chịu, giờ chỉ còn mười mấy ngày em lại muốn làm to, rốt cuộc muốn thế nào?” Tư Đồ Duệ tuyên bố với bên ngoài hai người sắp kết hôn, có nghĩa phải tổ chức to, anh thấy kết hôn là chuyện cả đời chỉ làm một lần, dù người kết hôn cùng là đàn ông thì anh cũng muốn như vậy.

Nhưng Kiều Ngọc sợ người khác bàn tán, thế nên sống chết không đồng ý, chỉ nói lúc đó mời người quan trọng là được, nên Tư Đồ Duệ không chuẩn bị quá đặc biệt, nhưng thời gian sắp đến cậu ta lại đột nhiên đối ý.