An Mộ Thần siết chặt tay mình: “Cổ họng cậu chủ khó chịu nên tôi hầm tuyết lê cho cậu chủ nhuận họng, không được cho phép đã vào, mong cậu chủ tha thứ.”“Ai bảo cậu hầm?”“Tự tôi muốn làm thế.”Lúc An Mộ Thần nói câu này cũng không dám ngẩng đầu lên, Tư Đồ Duệ nhìn đỉnh đầu cậu rồi chuyển tầm nhìn, thấy bát sứ đựng đường phèn tuyết lê.Sau khi Tư Đồ Duệ nhìn thấy cái bát, vẻ mặt càng không vui hơn. Anh không biết tại sao An Mộ Thần lại hầm cái này, nhưng nếu thêm chuyện lúc trước cũng không khó để giải thích, An Mộ Thần đang muốn lấy lòng anh sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương