Sao thế, có chuyện gì không?” “Không có gì, chỉ là trong nhà có chút chuyện nên mới chuyển đi một thời gian.” Đương nhiên An Mộ Thần không thể nói thật với Phương Quân.“Vậy bây giờ cậu quay về đi học à?” “Không, tôi nghỉ học rồi.” Nếu năm ngoái cậu quay về đại học A thì có thể đã hoàn thành việc học, nhưng cậu đã chọn ở lại, sợ là cả đời này cũng không thể quay lại trường được nữa. An Mộ Thần cố tỏ ra vui vẻ nhưng Phương Quân là người thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra tâm trạng cậu không tốt nên không hỏi thêm nữa.“Đi nào, khó lắm mới gặp được cậu, ngồi với tôi một lúc!” Phương Quân kéo cậu đi.An Mộ Thần không biết nên từ chối thế nào, hơn nữa cậu cũng không biết đi đâu nên đã đi theo.Thì ra Phương Quân vẫn ở nơi đó, lúc sắp đến nơi, Phương Quân đột nhiên nói: “Tiểu Thần, hay là ăn cơm trưa với tôi đi, tôi nấu cơm cho cậu.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương