Em không đi được không? Giáo sư hôm nay rất khó tính, em không ưa ông ta.” Kiều Ngọc nói xong còn chép miệng, gương mặt nhăn nhó, dáng vẻ rất đáng thương.

Tư Đồ Duệ thấy cậu ta như vậy, không nhịn được cười: “Nếu em lên lớp không làm việc riêng, giáo sư có khó tính hơn cũng không thể bắt em. Được rồi, mau ngoan ngoãn đi học, tan học anh sẽ bảo tài xế đi đón em, hôm nay chúng ta ra ngoài ăn cơm, em muốn ăn gì cũng được.”

“Anh nói đó nhé, đến lúc đó không được nuốt lời.”

“Được rồi, nhanh lên, nếu không sẽ muộn mất.”

Tư Đồ Duệ đang mở cửa xe ra thì Kiều Ngọc nhào tới hôn triền miên.