Lo cho bản thân cậu đi, đừng quan tâm đến những chuyện khác.”“Tôi không cần quan tâm cái gì! Người này là ai? Là An Mộ Thần, kẻ cầm đầu suýt đã khiến đại ca của chúng ta chết, cậu bảo tôi không quan tâm sao?” Lộ Tử Tiêu có vẻ hơi kích động, rồi đột nhiên nói: “Cậu tìm cậu ta tới là có ý gì?”Đối với sự kích động quá mức của Bộ Tử Tiêu, Đỗ Ninh Hạo lại rất bình tĩnh, anh ta đi thẳng đến trước mặt An Mộ Thần đang luống cuống tay chân: “Chuyện của tôi đã xử lý xong, đi được rồi.”“À được!” An Mộ Thần nhỏ giọng trả lời, cầm vài đồ của mình đứng lên chuẩn bị đi theo Đỗ Ninh Hạo.Nhưng vừa mới bước chân ra, Lộ Tử Tiêu đã tóm lấy tay Đỗ Ninh Hạo trước mặt cậu. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương