An Mộ Thần không hề biết Tư Đồ Duệ đã được đưa đến bệnh viện nào, vì vậy chỉ có thể chờ đợi ngoài cửa.Lỗ Tử Tiêu lại cảm thấy tên An Mộ Thần này không chỉ là một kẻ vong ơn bội nghĩa mà còn là sao chổi của đại ca bọn họ. Kể từ khi quen biết An Mộ Thần thì bọn họ chưa từng gặp được chuyện tốt nào cả, nên anh ta cũng kiên quyết không nói cho cậu biết.An Mộ Thần giày vò bản thân cả một ngày, thậm chí còn chưa uống được một ngụm nước, cuối cùng cũng không còn sức lực nữa.Quản gia đã ở chung với cậu được vài tháng, khi nhìn thấy dáng vẻ này của An Mộ Thần, ông thật sự không đành lòng mà lén lút đưa thức ăn cho cậu.Nhưng An Mộ Thần lại rất bướng bỉnh, nói không ăn là không ăn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương