An Mộ Thần chẳng nghĩ ngợi gì gọi điện luôn, nhưng vừa gọi đã bị cúp máy. Cậu lại gọi, vẫn giống như thế.“Tôi sẽ không nghe máy đâu, cậu vẫn nên giữ sức, đừng gọi nữa, nếu không tôi sẽ tức giận đấy!”An Mộ Thần vừa tức giận vừa sốt ruột: “Rốt cuộc anh muốn thể nào, tôi đã bị anh hại thành thế này mà anh còn không tha cho tôi sao?”“Cậu hiểu lầm tôi rồi, từ đầu đến cuối tôi không muốn hại cậu, trước giờ mục đích của tôi không phải là cậu. Tôi chỉ muốn người nào đó nếm trải cảm giác bị tổn thương thôi.”“Vậy anh nhắn tin đến làm gì? Anh lại muốn hại Tư Đồ Duệ sao? Tôi nói cho anh biết, lần này tôi tuyệt đối không để anh được như ý đâu.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương