Chuyện lần này mất hơn một tháng mới ổn thỏa, Tư Đồ Sâm không tiếc mạo hiểm con đường làm quan của mình, nhà họ Tư Đồ ở thủ đô cũng rất cố gắng, hao tốn một số tiền rất lớn mới có thể đưa Tư Đồ Duệ ra ngoài.Tuy Tư Đồ Duệ chỉ chờ đợi nhưng Đỗ Ninh Hạo luôn luôn báo cáo với anh mọi chuyện. Sau khi anh ra ngoài thì ôm lấy Tư Đồ Sâm, câu đầu tiên là: “Anh cả, cảm ơn anh!”“Được rồi, nếu em không phải em trai anh thì anh cũng mặc kệ. Sau này làm gì phải cẩn thận, đừng để người ta nắm được nhược điểm của mình. Anh còn có việc nên về trước, vài ngày nữa về nhà một chuyển, mẹ lo lắng lắm đấy.”Tư Đồ Sâm không ở lại mà về ngay trong ngày.Lúc Tư Đồ Duệ trở về, An Mộ Thần đã ở trong phòng khách chờ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương