Hách Thiệu Đình không có vẻ gì là giận. Anh cười nhẹ rồi đi vào phòng thay đồ lấy quần áo để tắm. Ôn Mạn thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục trò chuyện với Bạch Vi. Cô không muốn nhắc đến Cố Trường Khanh, bèn hỏi, “Lúc nãy cậu nói còn chuyện gì nữa? Bạch Vi im lặng một lúc rồi nói, “Học viện chúng ta sắp tổ chức họp lớp, nghe nói lần này do Đinh Tranh khởi xướng. Cô ta còn có ý đồ riêng, muốn kết hợp với trường T để tổ chức. Trường T? Cố Trường Khanh là cựu sinh viên trường T, chắc chắn Đinh Tranh sẽ mời anh ta. Ôn Mạn lập tức không muốn tham gia. Bạch Vi cũng bực bội, phàn nàn, “Cô ta cứ không chịu buông tha! Tự làm tiểu tam còn dám trắng trợn khoe khoang, lại còn muốn cả thế giới chúc phúc cho mình! Tớ thấy cô ta cố tình nhắm vào cậu, rêu rao khắp nơi rằng cậu thất tình thất nghiệp nên không dám đi. Ôn Mạn không muốn bận tâm đến loại người như vậy. Cô chỉ nói sẽ cân nhắc rồi cúp máy. Ngước mắt lên, cô thấy Hách Thiệu Đình mặc áo choàng tắm đứng ở cửa phòng tắm, thân hình quyến rũ của anh thật khiến người khác khó lòng rời mắt. Ôn Mạn quên mất phải dời ánh nhìn đi. Hách Thiệu Đình bước đến, lau mái tóc ướt rồi nghiêng người cười khẽ, “Họp lớp? Đó là nơi rất dễ nảy sinh các mối quan hệ ngoài luồng. Ôn Mạn cắn nhẹ môi, “Em còn chưa kết hôn. “Nhưng bây giờ em là của anh, Hách Thiệu Đình nói, chiếc mũi cao của anh chạm nhẹ vào mũi cô, giọng trầm ấm đầy mê hoặc. Ôn Mạn bỗng nhận ra những mối tình trước đây đều là phí hoài. Ở bên Hách luật sư, thật chẳng thiệt thòi gì. Cô vòng tay qua cổ anh, cố tình hỏi với giọng ngọt ngào, “Vậy em báo cáo lại với anh nhé? Hách Thiệu Đình đáp lại bằng một phần thưởng... Sau một hồi quấn quýt, Ôn Mạn tựa cằm lên vai anh, nhẹ nhàng nói, “Thật ra em chưa nghĩ được nhiều, nhưng có một điều em đã nghĩ kỹ. “Ừm? Ôn Mạn nâng khuôn mặt đẹp trai của anh lên, hơi thở nhẹ nhàng, “Hách Thiệu Đình, bây giờ em chỉ muốn anh vui. Đôi mắt đen của Hách Thiệu Đình tràn ngập cảm xúc. Ôn Mạn đỏ mặt, tiến tới hôn nhẹ lên môi anh... Sáng hôm sau, Ôn Mạn đến bệnh viện. Tinh thần của ông Ôn đã khá hơn nhiều, khiến Ôn Mạn yên tâm. Cô và dì Nguyễn cũng bàn về việc quay trở về nhà. Nói xong chuyện, dì Nguyễn bất ngờ nhắc đến Hách Thiệu Đình. Dì ấn tượng rất tốt về anh, đặc biệt căn dặn, “Con hãy sống tốt với Hách luật sư, biết đâu lại có thể trở thành một cặp thật sự. Ôn Mạn chỉ cười nhẹ. Một người như Hách Thiệu Đình, với gia thế và phẩm cách như vậy, cô làm sao giữ chân được? Hơn nữa, anh chỉ muốn một mối quan hệ không ràng buộc, nên cô sẽ đáp ứng… còn tương lai, cô không dám nghĩ tới. Cô không kể nhiều với dì Nguyễn và nhanh chóng rời khỏi bệnh viện. Vừa bước ra khỏi cổng bệnh viện, một chiếc BMW trắng bất ngờ dừng ngay trước mặt cô. Cửa sổ xe hạ xuống, người bên trong là Bạch Vi. Bạch Vi có vẻ mặt nghiêm trọng, “Lên xe nói chuyện. Ôn Mạn lên xe, vừa thắt dây an toàn vừa hỏi, “Có chuyện gì thế? Cãi nhau với chồng à? Bạch Vi trông như muốn châm điếu thuốc nhưng vì hình tượng trước mặt Ôn Mạn, nên nhịn lại. Cô lái xe đưa Ôn Mạn đến một quán cà phê. Ôn Mạn đẩy một tấm thẻ ngân hàng về phía cô, trong đó là số tiền cô vay từ Bạch Vi. Ngoài ra, Ôn Mạn còn mua một món quà nhỏ để tặng. Bạch Vi không có tâm trạng nghĩ đến chuyện đó, cô đưa điện thoại cho Ôn Mạn xem. “Cô ả Đinh Tranh kia đúng là quyết tâm gây sự với cậu. Xem thử trên diễn đàn học viện, cô ta bôi nhọ cậu thế nào. Ôn Mạn nhanh chóng mở xem. Quả nhiên, toàn là những tin tức bôi nhọ cô. Cô bị nói là tìm đến đàn ông lớn tuổi, bám vào kẻ giàu có, có mối quan hệ không rõ ràng với nhiều người đàn ông… tóm lại là vẽ nên hình ảnh của một người phụ nữ với đời tư tệ hại. Bạch Vi thở dài, “Ôn Mạn, cậu vốn dạy trẻ con! Đinh Tranh làm thế này, ai còn dám gửi con cho cậu dạy chứ? Các bà vợ giàu có luôn kiêng kỵ nhất là chuyện… người khác dụ dỗ chồng họ! Trừ khi cậu có một người đàn ông còn quyền lực hơn chồng họ, bằng không, thật khó để vượt qua chuyện này!